8/1/21

ÂM MƯU THÂM ĐỘC (18+)


Từ hồi chiến tranh, những người trẻ may mắn tồn tại đến hiện giờ thì cũng đã tầm 30 - 40 tuổi. Cô Tiêu mà mọi người hay bàn tán lúc trước tên đầy đủ là Lưu A Tiểu, ý nói là người con gái nết na, hiền dịu nên cũng không có gì lạ khi người ta nhắc đến cô. Tên cô như thế nào thì cái tính cũng y chang vậy. Còn tại sao lại gọi là cô Tiêu thì phải hỏi thằng bé Phổ ở cùng xóm.

Thật ra cô Tiêu là người di cư từ một vùng khác. Cô cũng chứng kiến cảnh tranh chiến khốc liệt từ nhỏ nên chui rèn được cái tính bền chí, kiên cường cho dù bề ngoài của cô thì hoàn toàn ngược lại. Nhà thằng bé Phổ ở gần nhà cô Tiêu nên nó thường qua chơi. Vốn dĩ người ta sẽ gọi là cô Tiểu hoặc A Tiểu nhưng thằng bé lại gọi khác, thím Tiêu từ từ rồi ai cũng quen cách gọi đó nên dùng tới giờ luôn. Kệ đi con nít mà trách làm gì, cũng có mất mát gì đâu. Thằng bé Phổ lúc nhỏ cho đến lớn đi đâu thì đi nhưng mỗi ngày đều dành vài tiếng để qua nhà thím Tiêu chơi, buổi sáng bận học thì tối lại qua. Mỗi ngày Phổ chứng kiến biết bao người đàn ông qua lại chỉ để tán tỉnh người phụ nữ kia. Ngoài ba mươi nhưng trông cô vẫn rất xinh đẹp, nét đẹp của một quí cô. Nhà thím Tiêu có mấy mẩu đất vừa vừa nên cô trồng tỏi, cứ đến mùa lại thu hoạch rồi giao cho các thương lái, cuộc sống của thím Tiêu phụ thuộc hoàn toàn vào số tỏi cô bán được. Ấy cơ mà nhờ thế nên thím Tiêu có nhiều thời gian để chăm sóc cho nhan sắc của bản thân. Mấy cậu nhóc mới lớn tầm 15 16 tuổi trong xóm phải suýt xoa khi lỡ bắt gặp thím Tiêu đi ngang qua. Thằng Phổ cũng không ngoại lệ đến cái tuổi này nên ham muốn trong người con trai tăng lên làm Phổ muốn khám phá, tìm tòi, với lại nó thường qua nhà thím Tiêu chơi nên không khỏi bắt gặp những thứ 'quí báu' của phụ nữ như áo ngực hay quần lót,... Người ta thường thắc mắc dù đã đến từng tuổi này rồi nhưng tại sao thím Tiêu chưa có cho mình một tấm chân tình? Bởi vì họ không biết được bên trong cô muốn gì, ham muốn của cô từ lúc còn là gái đôi mươi đã khác xa những người con gái đồng lứa. Lúc thằng Phổ còn bé hồi năm 7 tuổi, cái tuổi tập nghe tập nói Phổ còn được thím Tiêu ẫm bồng trên tay cô đã kể cho nó nghe rằng ham muốn của cô là tra tấn đàn ông, cô muốn hành hạ họ làm họ đau đớn. Những tưởng điều đó không hề lưu lại trong đầu của một đứa con nít, nhưng Phổ cứ loáng thoáng nhớ mãi những lời ấy và hình thành trong cậu bé một cảm giác kì lạ mãi sau này, một xu hướng tình dục khổ dâm. Cho đến hiện tại thím Tiêu vẫn âm thầm tìm cho mình một người phù hợp, mấy người đàn ông gặp cô rồi tán tỉnh có vẻ tỏ ra sợ hãi khi cô thì thầm vào tai họ: "Anh có muốn em sở hữu mạng sống của anh không?" nhẹ nhàng từ tốn là thế nhưng mọi người cứ rời đi sau khi nghe cô nói vậy. Chỉ có Phổ một cậu bé ngây ngô lạc quan vẫn hằng ngày sang nhà thím Tiêu chơi mà không biết chuyện gì sắp xảy ra với mình. Hoặc cậu ta đang giấu nhẹm đi một âm mưu thâm độc nào đấy trong lòng mà không muốn tổ lộ vì ngại ngùng quá lớn trong cậu.

Bây giờ Phổ đã lớn nên cũng giữ chừng mực khi sang nhà thím Tiêu. Còn 2 tháng nữa là đến sinh nhật 14 tuổi của cậu. Thím Tiêu cứ chọc ghẹo:

- Phổ nhà ta lớn rồi quần có còn khai không nè

Thím Tiêu cười khoái chí trong sự mắc cỡ của Phổ. Cậu bé bị chứng rỉ nước tiểu. Mỗi lần cậu đi tè hoặc mỗi sáng thức dậy nước tiểu rỉ ra một ít dính lại trên quần, đến lúc khô thì tạo ra một mùi ngay ngáy. Phổ có thể tự tin vì bất kì điều gì nhưng lại xấu hổ khi mắc cái tật xấu khó bỏ này, nó là điểm trừ duy nhất của Phổ. Mọi lời chọc ghẹo của thím Tiêu đều bị Phổ phớt lờ. Cậu chỉ tập trung vào cặp vú căng phồng của thím Tiêu khi cô cúi xuống lúc cười đùa chọc ghẹo Phổ, cái quần của Phổ nhô lên một đoạn làm cho thím Tiêu thêm phần đắc chí. Cô thích thú chọc ghẹo:

- Chà! Cậu Phổ nhà ta nay lớn thật rồi ha

Sau câu nói là tiếng tặc lưỡi không ngớt của thím Tiêu. Phổ chỉ mặc bộ đồ đá banh thoáng mát nhưng không có quần lót bên trong nên cũng dễ dàng để nhận ra sự cương cứng thiếu chừng mực của cậu ta. Thím Tiêu ngoắc Phổ vào phòng của cô rồi khoá cửa lại. Phổ bắt đầu thở dốc, cậu ta như đoán được thím Tiểu sắp ban tặng cho cậu ta sự dâm dục. Vì trong nhà chỉ có thím Tiêu và Phổ nên chuyện đó sớm muộn cũng xảy ra. Với Phổ thì cậu nghĩ thế còn thím Tiêu, cô ta đang toan tính một chuyện khác kinh hoàng hơn đối với Phổ. Thím Tiêu lấy một cái khăn đen bịt mắt Phổ lại, Phổ biết ý nên tranh thủ nhìn ngắm cặp mông đầy đặn của thím Tiêu cứ lắc qua lắc lại khi cô bước đi. Ôi, cặp mông của cô thật hấp dẫn làm cho đàn ông con trai ai nhìn thấy cũng muốn một lần được tận hưởng, một lần được úp cái mặt vào đấy mà bú mút cho thật đã. Thím Tiêu tụt quần của Phổ xuống tận 2 mắt cá chân con cu chưng hửng cứng ngắt một đoạn nhỏ chồi ra. Nó giống như lúc thím Tiêu lột vỏ ngoài của quả ngô, từng lớp từng lớp cho đến khi lộ ra phần hạt bắp bên trong, bóng bẩy, vàng lịm trong thật ngon. Thím Tiêu nắm kéo lên cái đũng quần thành một cục rồi lấy dây buộc lại ép 2 chân dính chặt vào nhau. Phổ nghiêng qua nghiêng lại đứng không vững do không nhìn thấy gì cả nhưng cảm giác kích thích cứ dâng trào mỗi lúc một lớn hơn trong cậu. Thím Tiêu lấy một sợi dây dài hơn trói 2 tay của Phổ ra sau từ phần nách cô quấn cho sợi dây ép 2 tay vào nhau cho đến cổ tay rồi buộc chắc lại. Do Phổ ít vận động tay chân từ nhỏ nên cứ cựa quậy yếu ớt rồi thôi. Phần nhiều trong cậu vẫn muốn chờ đợi xem thím Tiêu sẽ làm gì mình.

Thím Tiêu bóp góc con cu cho nó mau cương cứng hơn, nó cứ giật giật mãi làm thím Tiêu phát 'cáu' cô co ngón tay lại rồi búng một cái thật đau lên đầu khất, cái phần chứa dây thần kinh kích thích mà chuyên môn gọi là 'dây nứng'. Cái búng tay bất ngờ của thím Tiêu làm Phổ không thể cầm lại được bao nhiêu sự dâm dục liền giải phóng ra ngoài, một đợt tinh dịch đặc quẹo bắn ra văng xuống sàn, con cu Phổ giật nhẹ trong không khí rồi xìu dần. Phổ cố thở để hít lấy không khí ngột ngạt do sự dâm dục tràn ngập cả căn phòng chỉ có thím Tiêu và Phổ. Phổ muốn ngã lăn ra sàn để ngủ do đợt tinh vừa rồi làm cậu mệt nhưng thím Tiêu không cho phép. Thím Tiêu trói vòng ngực và đầu gối của Phổ vào cây cột giữa phòng. Thím Tiêu cười thầm ngợi khen người thiết kế ngôi nhà sao lại hiểu ý cô đến thế. Nhiều lần cô mời đàn ông về nhà chỉ để trói họ vào cái cột đấy rồi lấy roi quất cho thật đã, được vài ba roi họ đã không chịu nổi, cầu xin thím Tiêu tha nên làm thím không mấy hài lòng. Đã mấy chục năm nay cô vẫn giữ sự trinh tiết, chẳng ai có thể chạm vào người cô chứ huống hồ gì làm những chuyện ân ái. Sẵn đây có cặc có dái nhưng mà nó nhỏ quá thím Tiêu nghĩ cũng chẳng thể làm ăn gì được nên trong đầu cô nảy sang ý tưởng khác đúng với toan tính từ đầu của cô. 

Trong phòng thím Tiêu có sẵn cái dàn may nhưng chỉ dùng để khâu vá những chiếc áo cũ, ít khi nào cô sử dụng. Có nghề may mặc nhưng để đấy vì cuộc sống của cô đã phụ thuộc vào việc trồng và bán tỏi. Nào là thước dây, kéo cắt vải,... đầy đủ cả. Thím ngồi vào bàn may ngắm nghía cậu bé dễ thương kia xem kìa cậu đã bị trói chặt, chẳng thể làm gì cả. Thím Tiêu cười khúc khích hài lòng, nó đúng như những gì cô muốn. Sau một hồi lâu cười thoả mãn, thím Tiêu dâm dục bước đi đôi tay hờ hững lười biếng níu lại trên bàn may một thứ gì đấy đủ để làm thím Tiêu sung sướng hôm nay. Cô sát lại gần Phổ, lấy ra một ống chỉ xanh rồi khéo léo lấy đầu sợi chỉ xỏ qua cái lỗ nhỏ xíu của cây kim. Thím Tiêu lại bóp lấy gốc cu của Phổ nó mềm oặc chẳng còn chút sức sống, thím Tiêu rà rà lên trên rồi kéo da qui đầu căng ra che mất đầu khất đỏ ửng. Cô xuyên từ trên xuống rồi cố định cây kim ở đấy.



- Thím Tiêu ơi, thím định làm gì con vậy thím. Thím đừng may con cu của con nha

- Con cứ yên tâm tận hưởng đi nhóc

Phổ thấy nhói nhói đầu cu, giống cảm giác khi nó bị chích thuốc vậy. Thím Tiêu một tay để ngón trỏ và ngón giữa kéo cây kim vừa đâm qua da qui đầu làm cho phần da ấy bị kéo căng ra; một tay thím quấn sợi chỉ vòng quanh cái da mà thím đã kéo ra. Cho thật nhiều vòng, thím Tiêu đâm cây kim xuyên qua da qui đầu rồi buộc 2 đầu sợi chỉ vào nhau, coi như đầu cu đã bị khoá lại, kín mít, cái lỗ bị xuyên lún phún vài giọt máu li ti.

- Thím Tiêu ơi, con rát quá. Thím Tiêu, con mắc đái, thím tháo chỉ cho con đái đi thím Tiêu

Phổ càng cầu xin thím Tiêu càng thích:

- Nhóc mắc đái thì đợi chút thím cho đái nha, để thím làm cho đỡ mất đái nè

Thím Tiêu lấy một sợi chỉ khác rồi tiếp tục quấn quanh gốc cu, lần này cô siết cho thật mạnh. Mỗi vòng mỗi siết, mỗi lần siết Phổ lại nảy lên cầm cập run rẩy. Thím Tiêu hứng chí cứ quấn liên tục như vậy:

- Đỡ mắc đái chưa nhóc?

- Thím Tiêu, con đau. Thím định làm gì con cu của con vậy thím?

Thằng bé bắt đầu van xin khóc lóc. Mới tuổi đầu non nớt chưa một lần đụng chạm vào đàn bà, chưa biết cảm giác ái ân thế nào thì nay thím Tiêu lại dập tắt luôn ham muốn ấy của Phổ. Phổ không nhìn thấy gì do bị bịt mắt, thím Tiêu cũng không muốn cho thằng bé biết cô sẽ làm gì nó, cô dùng một cái khăn khác rồi bịt luôn cái miệng của Phổ lại cấm nó la làng lúc đau. Thằng bé cứ rên ư ử yếu ớt xin tha, con cu nổi gân tím tái nhợt nhạt. Trong tư thế bị buộc cả gốc lẫn đầu nhìn con cu của Phổ không khác một khúc lạp xưởng là bao. Thím Tiêu ham muốn dâng trào muốn nhanh chóng cắt đi cái khúc lạp xưởng 'đáng ghét' ấy. Xuyên suốt ngày hôm nay thím Tiêu luôn cười mãn nguyện. Đó là điều làm thím Tiêu thoả mãn, thím ngắm nghía con cu một hồi cho đã, thím lấy cây kéo cắt vải, loại kéo này rất bén có thể cắt 4 5 lớp vải một lúc mà đảm bảo đường cắt vẫn chính xác. Thím Tiêu uyển chuyển cầm lấy cây kéo ngón cái xọt vào một lỗ, 4 ngón còn lại phụ trách lỗ bên kia, nhẹ nhàng mở miệng kéo. Tiếng xẹt bén ngót của cây kéo làm cho Phổ ra sức giẫy giụa chống đối, cái tiếng ấy Phổ chẳng muốn nghe một chút nào, chẳng muốn nó lọt vào tai mình. Nhưng thím Tiêu thì chầm chậm hưởng thụ sự khoái lạc khi sắp cắt cu một thằng con trai mới lớn. Từ từ đưa cây kéo vào sát gốc cu thím Tiêu nhấp nhẹ một cái ngọt sớt, bên ngoài Phổ la ứ một tiếng lớn đau đớn, bên trong Phổ đang gọi tên thím Tiêu. Vì điều đó vừa gây sợ hãi nhưng cũng là thứ mà Phổ tìm kiếm bấy lâu, cậu không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của vẻ đẹp người phụ nữ. Đặc biệt Phổ đã chú ý đến thím Tiêu từ lâu và không ngờ hôm nay Thím ấy lại làm mình thoả mãn. Cơn đau kéo đến bên Phổ khi con cu bị cắt đi bởi cây kéo quyến rũ của thím Tiêu. Hoà cùng cơn đau là sự sung sướng tột độ, một đợt tinh cuối cùng gởi vào nhát cắt của thím Tiêu, người thím đã yêu thương Phổ lúc cậu còn bé tí. Nào máu, nào tinh dịch và cả nước đái hoà vào nhau sền sệt bắn ra dữ dội. Trông thấy cảnh tượng ấy thím Tiêu không ngớt cười đùa thoả mãn. Thím nhặt con cặc non bị chính thím cắt bỏ, đặt vào cái hủ trong suốt rồi thím đổ nước bảo quản vào đấy đậy cái nắp đỏ đỏ xinh xinh vào. Con cặc cuộn tròn vừa vặn trong cái hủ thím Tiêu chuẩn bị sẵn. Quần của thím Tiêu tràn ngập dâm thủy, nó ướt nhẹp nên thím không ngại cởi ra. Thím cởi trói cho Phổ khỏi cây cột nhưng tay chân thì vẫn còn để đấy chưa cho phép nó hoạt động. Thím Tiêu khoả thân tựa lưng lên chiếc giường ấm êm cầm trái dưa chuột đút vào cái lồn hồng hào với vài sợi lông dài điều đặn thẳng tắp. Thím Tiêu ra sức dập mạnh trái dưa vào trong lồn cho đến khi đạt đỉnh điểm khoái cảm thì thôi. Thím thở dốc đè đầu Phổ vào lồn mình cho nó bú. Phổ cay cú bú cái lồn ấy mạnh bạo, mà càng mạnh sự dâm dục của thím Tiêu lại tăng lên. Thì ra thím Tiêu thà để cho trái dưa chuột phá trinh của mình thay vì một người đàn ông khoác lác nói yêu cô.

Phổ vẫn nam tính ngời ngời, ngày một lớn lên cậu ta càng đẹp trai ra. Cậu ta vẫn qua nhà thím Tiêu chơi hằng ngày. Trong xóm chẳng một ai thấy cậu ta cặp kè với bất kì cô gái nào. Hỏi đến cậu ta cũng chẳng mảy may chuyện gái trai vì cậu ta ngại. Ngại một ngày nào đấy bí mật của cậu bị khuôi ra thì mặt mũi cậu để đâu? Chỉ có duy nhất thím Tiêu là biết bí mật của cậu vì chính thím ấy đã lấy đi cái thứ xui rủi trên người cậu để cậu ngày một tốt hơn. Phổ thường xuyên qua nhà thím Tiêu giúp thím làm việc này nọ, bất kì một việc gì mà thím yêu cầu. Vì thím ngầm xác nhận Phổ chỉ là một thú cưng trong nhà thím và thím sẵn sàn nuôi Phổ, chỉ cần Phổ ngoan ngoãn nghe lời thím Tiêu. Vẫn là những câu chọc ghẹo phổ khi từ nay cậu không thể đứng đái như những thằng con trai khác mà phải lén lút khoá cửa phòng vệ sinh rồi ngồi xuống đái:

- Chà chà! Cậu Phổ nhà ta đã trưởng thành, mùi khai trên quần cũng không còn nữa

- Giờ thì quì xuống mau, Phổ

Câu chọc ghẹo của thím Tiêu như một lời cuối cùng để nhắc cho Phổ nhớ vị trí của cậu ta trong nhà giờ đây không còn như trước. Từ một cậu bé ngày ngày sang nhà thím Phổ tung tăng vui đùa kể từ bây giờ cậu ta không còn được chiều chuộng yêu thương nữa, mà phải một lòng trung thành với cô chủ cũng là thím Tiêu của cậu ta.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét